Top 10+ truyện thai giáo giúp con phát triển ngôn ngữ, rèn trí thông minh
Đăng ngày 18/08/2023
Nội dung chính Phương pháp đọc truyện thai giáo |
Phương pháp đọc truyện thai giáo
Đầu tiên, ba mẹ cần nắm được phương pháp đọc truyện thai giáo là gì và đọc truyện thai giáo khác gì việc trò chuyện thông thường với thai nhi.
Thai giáo bằng truyện là gì? Đặc điểm của truyện thai giáo
Đọc truyện thai giáo là một phương pháp thai giáo âm thanh. Thai giáo bằng truyện tác động đến thai nhi thông qua việc đọc truyện hoặc kể những mẩu chuyện ngắn. Từ đó, mẹ có thể giao tiếp với bé và truyền những cảm xúc, suy nghĩ tích cực tới thai nhi. Phương pháp này giống như việc trò chuyện với bé mỗi ngày nhưng có thêm những nhân vật, và bối cảnh mang ý nghĩa văn học hơn.
Khác với truyện tranh hay các thể loại truyện mà chúng ta đọc ở trường lớp, truyện thai giáo có một số đặc điểm như sau:
- Nội dung mang tính tích cực, vui vẻ, không có những yếu tố đáng sợ hoặc quá kịch tính.
- Ngắn gọn và dễ hiểu.
- Một số truyện thai nhi còn kết hợp cả nhạc nền với giọng nói của người mẹ nhằm tạo không gian thoải mái, thư giãn nhất có thể cho cả mẹ và bé.
Thai giáo bằng truyện là phương pháp thai giáo qua thính giác
Bên cạnh truyện thai giáo, một số phương pháp thai giáo âm thanh phổ biến có thể kể tới như thơ thai giáo hay phương pháp thai giáo bằng âm nhạc.
Lợi ích của phương pháp thai giáo bằng truyện
Đọc truyện thai giáo mang lại nhiều lợi ích cho sự phát triển toàn diện của thai nhi. Không chỉ kích thích thính giác giúp bé sớm nhận biết được giọng nói của ba mẹ mà còn tác động đến nhiều khía cạnh khác. Cụ thể:
- Phát triển ngôn ngữ: Khi mẹ đọc truyện cho thai nhi, âm thanh và giọng nói từ người mẹ giúp thai nhi tiếp xúc với ngôn ngữ từ sớm. Điều này có thể thúc đẩy sự phát triển ngôn ngữ của bé, giúp bé có khả năng lắng nghe, nhận biết và hiểu các âm thanh và từ ngữ.
- Tăng cường trí tưởng tượng và tư duy: Những câu chuyện, truyện cổ tích hay truyện hư cấu khiến thai nhi có cơ hội phát triển trí tưởng tượng và tư duy sáng tạo sau này. Bé sau khi chào đời, não đã quen với các câu chuyện mẹ kể. Việc lặp lại các câu chuyện, lời nói cũng khiến khả năng tập trung của trẻ được cải thiện tốt hơn khi chào đời.
- Giảm căng thẳng và lo lắng: Âm thanh của mẹ và những câu chuyện ôn hòa có thể giúp giảm căng thẳng và lo lắng của thai nhi. Điều này đặc biệt hữu ích trong giai đoạn cuối thai kỳ, khi thai nhi đã phát triển khả năng nghe và phản ứng với âm thanh từ bên ngoài.
- Hỗ trợ nhịp tim thai nhi ổn định: Hàng ngày khi được mẹ tâm sự với giọng điệu nhẹ nhàng, thân thuộc. Trẻ sẽ cảm thấy dễ chịu hơn, an toàn hơn bởi luôn có mẹ bên cạnh. Điều này giúp nhịp tim của trẻ luôn được giữ ổn định.
Thực hiện đọc truyện thai giáo như thế nào?
Khi nào bắt đầu đọc truyện thai giáo?
Theo nghiên cứu mới đây của Đại Học Bắc Carolina ở Greensboro, bé sau sinh vài giờ đã nhận được giọng của mẹ. Điều này có được là do bé đã phải học hỏi, ghi nhớ giọng của mẹ từ trước đó.
Từ tuần thứ 18 của thai kỳ, thai nhi đã có thể bắt đầu tiếp nhận được cơ bản các âm thanh. Đến tuần thứ 24 của thai kỳ, bé đã bắt đầu nghe được rõ ràng hơn những âm thanh bên trong cơ thể mẹ như tiếng tim đập, tiếng mẹ thở, giọng nói của mẹ.. và đặc biệt bé sẽ ghi nhớ được những âm thanh này. Như vậy, mẹ có thể bắt đầu đọc truyện cho thai nhi vào tuần thứ 18. Khi ấy nước ối sẽ là môi trường truyền âm và dây rốn cũng hỗ trợ trẻ “đọc vị” được âm thanh từ giai đoạn này.
Có thể áp dụng thai giáo bằng truyện từ tuần thứ 18 của thai kì
Tiêu chí lựa chọn truyện thai giáo cho bé
- Truyện có nhịp độ vừa phải, không có nhiều tình tiết căng thẳng. Ngoài lắng nghe, Bé đã biết giật mình và thay đổi tư thế nằm khi bên ngoài bất ngờ xảy ra tiếng động lớn. Ngoài ra, nhịp tim của trẻ cũng sẽ chậm lại nếu mẹ đang trò chuyện. Chính những âm thanh nhẹ nhàng, thân thương mà mẹ truyền tải sẽ giúp thai nhi thư giãn.
- Ưu tiên các câu chuyện về tình cảm gia đình, tình cảm bạn bè. Khi trẻ còn trong bụng mẹ, tiếp nhận các câu chuyện xoay quanh tình cảm gia đình, tình yêu thương dành cho trẻ sẽ giúp trẻ đón nhận những cảm xúc tích cực, tốt đẹp.
- Truyện cổ tích hay truyện ngụ ngôn là một lựa chọn tốt bởi mang giá trị nhân văn cao, ngôn ngữ phong phú. Một số truyện còn mang tính chất hài hước, vui vẻ.
Cần lưu ý gì khi đọc truyện thai giáo?
- Tư thế ngồi: khi đọc truyện cho bé, mẹ cũng hãy lưu ý chọn tư thế đọc sao cho mình cảm thấy thoải mái nhất. Mẹ có thể nằm trên giường, trên thảm, ghế tựa… Tránh ngồi một tư thế quá lâu có thể gây khó chịu.
- Thời lượng: Chỉ cần dành 10-15 phút mỗi ngày và có thể đọc lặp lại một câu chuyện 2-3 lần để bé quen dần và ghi nhớ.
- Giọng điệu: Để bé cảm nhận tốt nhất, mẹ nên duy trì giọng đọc vừa phải, không quá nhanh hay quá chậm hoặc biến chuyển đột ngột.
Top truyện thai giáo hay và ý nghĩa
Dưới đây, Vinlac giới thiệu tới mẹ một số mẩu truyện thai giáo hay và ý nghĩa mà mẹ có thể lưu lại để đọc cho bé nghe mỗi ngày.
Sưu tầm truyện thai giáo hay và ý nghĩa
Truyện cổ tích thai giáo
‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾
Cậu bé Tích Chu
Truyện ngắn cho bé này kể về cậu bé tên là Tích Chu. Vì bố mẹ mất sớm nên Tích Chu sống cùng bà. Người bà lại thương Tích Chu vô cùng, hằng ngày bà phải làm việc quần quật để kiếm tiền nuôi cậu bé, có gì ngon cũng đều nhường Tích Chu. Ấy thế mà Tích Chu lại chẳng thèm quan tâm bà mà suốt ngày chỉ lo rong chơi cùng bạn bè.
Vì làm việc vất vả, ăn uống kham khổ nên bà ngã bệnh. Một buổi trưa nọ, vì trời oi bức mà cơn sốt lên cao, bà thấy khát nên gọi nhờ Tích Chu lấy hộ cốc nước để uống. Song bà gọi mãi mà chẳng thấy cậu bé hồi âm.
Đến khi trở về nhà, Tích Chu ngỡ ngàng vì bà đã hóa thành chim bay lên trời. Cậu bé vô cùng ân hận vì đã đối xử tệ với bà. May mắn thay, nhờ sự giúp đỡ của bà Tiên, cậu bé đã lên đường vượt qua nhiều hiểm trở để lấy được nước thần về cho bà uống. Sau khi uống nước, bà Tích Chu đã trở lại thành người, cậu bé mừng rỡ ôm chầm lấy bà. Tích Chu xin lỗi bà, rồi từ đấy hai bà cháu luôn yêu thương và săn sóc lẫn nhau.
Chú vịt xám
Vào một ngày đẹp trời, Vịt mẹ dẫn đàn con ra ngoài dạo chơi. Trước khi đi, Vịt mẹ căn dặn các con phải theo mẹ, theo đàn, tuyệt đối không được tách đi một mình kẻo bị Cáo xấu xa ăn thịt.
Đến khi vào giữa khu rừng, chú Vịt xám vì quên mất lời mẹ dặn nên đã lẻn đi chơi một mình. Cuối cùng, cậu lạc vào một cái ao có nhiều tôm, cá. Thấy có vẻ vui nên Vịt xám nhà ta đã nhảy xuống ao mò lấy, mò để mà ăn cho no bụng. Đang vui hứng giữa chừng, cậu bỗng nhận ra mình đã lạc mất mẹ. Quá sợ hãi, Vịt xám nhảy lên bờ kêu khóc ầm ĩ.
Đánh hơi thấy “bữa trưa” đang vẫy gọi, Cáo từ xa liền nhổm dậy đi về hướng Vịt xám. May thay, khi Cáo đến nơi cũng là lúc Vịt mẹ tìm thấy đứa con lạc đàn. Vừa trông thấy Cáo, Vịt mẹ liền dẫn con nhảy xuống ao bơi đi mất. Từ đấy về sau, Vịt xám không bao giờ cãi lời mẹ dặn nữa.
Con gấu và bầy ong
Một ngày nọ, một chú Gấu đi ngang qua khúc gỗ – nơi mà Bầy Ong xây tổ làm mật. Vì tò mò, Gấu ta dừng lại rồi nhìn ngó xung quanh. Cùng lúc đó, một chú ong thợ vì lo rằng Gấu sẽ ăn hết mật nên đã bay ra đốt thật mạnh vào mũi Gấu rồi nhanh chóng quay trở về tổ.
Tức giận vì bị đốt, Gấu nhất quyết phải “diệt” cho bằng được tổ ong. Để hả dạ, Gấu liền dùng móng vuốt nhọn của mình để đập mạnh vào khúc gỗ. Bầy Ong vì bị động tổ nên bay ra ào ạt, chỉ trong phút chốc, ong đốt Gấu khắp cả người. Gấu do quá đau đớn nên chỉ còn biết co chân chạy mất mạng.
Chú voi tốt bụng
Truyện kể về thời mà muông thú biết nói chuyện với nhau. Một buổi sáng nọ, gà con gọi vịt con ra vườn chơi để mà bắt sâu bọ, côn trùng gây hại. Buồn thay, vịt con không có mỏ nhọn như gà nên chẳng thể nào bắt sâu được. Bỗng từ đâu, một chú voi xuất hiện, chú dùng vòi khều con sâu đưa cho vịt. Vịt và gà vui mừng rối rít cảm ơn voi.
Thế rồi, vịt và gà lại rủ nhau ra ao chơi. Lúc này, ưu thế lại nghiêng về vịt vì vịt có màng nên bơi tốt; trong khi gà vì không biết bơi nên ướt sũng, lạnh đến run cả người. May thay, chú voi tốt bụng lại xuất hiện, chú vớt gà con lên rồi còn chơi đùa vui vẻ cùng cả hai nữa. Gà và vịt con về sau rất quý mến chú voi này nên thường xuyên vui đùa và sà vào lòng voi.
Quả bầu tiên
Ở một ngôi làng nọ có một cậu bé tính tình hiền lành, lương thiện. Một lần cậu cứu được một chú én nhỏ đang bị thương và lạc bầy. Sau khi chăm sóc cho én khỏe lại cậu bé đã thả én bay về với đàn để đi tránh rét. Mùa xuân tới, én quay về và mang cho cậu bé một hạt bầu giống. Cậu bé trồng hạt giống này và thu hoạch được một quả bầu đầy vàng bạc, châu báu. Tên địa chủ trong làng biết chuyện bèn tìm một con én, bẻ gãy cánh nó rồi giả vờ mang về chăm sóc. Nhưng không ngờ lần này én lại mang về hạt giống quả bầu chứa đầy rắn rết và cắn chết tên địa chủ tham lam độc ác.
Sự tích cây vú sữa
Ngày xưa, có một cậu bé được mẹ cưng chiều nên rất nghịch và ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi. Cậu la cà khắp nơi, mẹ cậu ở nhà không biết cậu ở đâu nên buồn lắm. Ngày ngày mẹ ngồi trên bậc cửa ngóng cậu về. Một thời gian trôi qua mà cậu vẫn không về. Ví quá đau buồn và kiệt sức, mẹ cậu gục xuống. Không biết cậu đã đi bao lâu. Một hôm, vừa đói vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, cậu mới nhớ đến mẹ.
Phải rồi, khi mình đói, mẹ vẫn cho mình ăn, khi mình bị đứa khác bắt nạt, mẹ vẫn bênh mình, về với mẹ thôi.
Cậu liền tìm đường về nhà. Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu. Cậu khản tiếng gọi mẹ:
Mẹ ơi, mẹ đi đâu rồi, con đói quá! – Cậu bé gục xuống, rồi ôm một cây xanh trong vườn mà khóc.
Kỳ lạ thay, cây xanh bỗng run rẩy. Từ các cành lá, những đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây. Hoa tàn, quả xuất hiện, lớn nhanh, da căng mịn, xanh óng ánh. Cây nghiêng cành, một quả to rơi vào tay cậu bé. Cậu bé cắn một miếng thật to và thấy vị quả rất chát.
Quả thứ hai rơi xuống. Cậu lột vỏ, cắn vào hạt quả. Cứng quá.
Quả thứ ba rơi xuống. Cậu khẽ bóp quanh quanh quả, lớp vỏ mềm dần rồi khẽ nứt ra một kẽ nhỏ. Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ.
Cậu bé ghé môi hứng lấy dòng sữa ngọt ngào, thơm ngon như sữa mẹ.
Cây rung rinh cành lá, thì thào :
“Ăn trái ba lần mới biết trái ngon. Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ”.
Cậu oà lên khóc. Mẹ đã không còn nữa. Cậu nhìn lên tán lá, lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con. Cậu ôm lấy thân cây mà khóc, thân cây xù xì, thô ráp như đôi bàn tay làm lụng của mẹ. Nước mắt cậu rơi xuống gốc cây, Cây xòa cành ôm cậu, rung rinh cành lá như tay mẹ âu yếm vỗ về.
Cậu kể cho mọi người nghe chuyện về người mẹ và nỗi ân hận của mình.
Trái cây thơm ngon ở vườn nhà cậu, ai cũng thích. Họ đem về gieo trồng khắp nơi và đặt tên là Cây Vú Sữa.
Chú quạ thông minh
Một con quạ đang khát nước. Nó bay rất lâu để tìm nước nhưng chẳng thấy một giọt nước nào. Mệt quá, nó đậu xuống cành cây nghỉ. Nó nhìn quanh và bỗng thấy một cái bình ở dưới một gốc cây.
Khi tới gần, nó mới phát hiện ra rằng cái bình có chứa rất ít nước, và nó không thể chạm mỏ đến gần đáy mà uống được. Nó thử đủ cách để thò mỏ được đến mặt nước, nhưng mọi cố gắng của nó đều thất bại.
Nhìn chung quanh, quạ thấy những viên sỏi nhỏ nằm lay lắt ở gần đấy. Lập tức, nó dùng mỏ gắp một viên sỏi thả vào bình. Cứ như vậy, nó gắp những viên sỏi khác và tiếp tục thả vào bình.
Chẳng bao lâu, nước đã dâng lên đến miệng bình. Giờ thì nó có thể thò mỏ vào để uống. Quạ rất vui sướng khi nhìn thấy công sức của mình đã có kết quả. Quạ uống thỏa thích những giọt nước mát ngọt rồi bay lên cây nghỉ ngơi.
Con cú khôn ngoan
Ngày xửa ngày xưa, có một con cú già sống trên một cây sồi to. Mỗi ngày, nó đều phóng tầm mắt ra thật xa để quan sát những điều xảy ra xung quanh mình. Có khi nó nhìn thấy một cậu bé đang giúp ông lão xách một cái túi to, có khi nó nhìn thấy một cô con gái đang cằn nhằn mẹ mình. Ngày qua ngày, con cú nhìn thấy được rất nhiều thứ nhưng nó vẫn giữ im lặng về những điều mà mình thấy.
Từ từ, con cú già bắt đầu nói ít hơn và thính giác của nó dần trở nên tốt hơn. Bây giờ nó có thể nghe rõ những cuộc nói chuyện của mọi người.
Một ngày, con cú già nghe thấy một người phụ nữ nói với ai đó rằng có một con voi nhảy qua hàng rào. Một ngày khác, con cú lại nghe thấy một người đàn ông nói với ai đó rằng mình là con người hoàn hảo và chưa bao giờ mắc phải sai lầm gì.
Mỗi ngày trôi qua, con cú già lại nói ít hơn và nghe nhiều hơn. Nhờ vậy, nó biết được tất cả mọi thứ xảy ra xung quanh, dù không có ở đó. Dần dần, con cú già trở nên khôn ngoan hơn và nổi tiếng vì sự khôn ngoan ấy.
Cóc kiện trời
Chuyện kể rằng, ngày xưa khi hạn hán kéo dài muôn loài đều đối mặt với sự nóng khô và sắp chết khát. Không thể nằm đó chờ chết, một ngày kia có một chú cóc nhỏ xíu, xấu xí muốn lên Thiên Đình để kiện Trời vì nhiều năm qua đã không ban mưa.
Cóc đã rủ các con vật mà mình gặp trên đường để hỗ trợ nhau đi lên Thiên Đình. Cuối cùng Cóc và những người bạn của mình cũng lên tới Thiên Đình và đánh trống để trình báo. Nhưng phải trải qua rất nhiều khó khăn, Ngọc Hoàng mới cho Cóc vào để hỏi chuyện. Lúc này Cóc trình bày rõ sự tình rằng đã rất lâu không có mưa. Ông Trời bèn cho Thần Mưa phun mưa xuống. Kể từ đó, mỗi lần Cóc nghiến răng là trời sẽ mưa.
Truyện ngụ ngôn
‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾
Bác nông dân và con cò
Một con cò rất đỗi thật thà và cả tin đã được một nhóm hạc rủ đi chén một bữa tại cánh đồng mới xuống giống. Thế nhưng, bữa tiệc kết thúc một cách thảm hại khi tất cả những con chim đều bị vướng vào lưới của bác nông dân.
Cò van xin bác nông dân tha cho nó: “Hãy tha cho tôi”, nó cầu xin. “Tôi thuộc dòng họ nhà cò và con người biết chúng tôi là loài chim chân thành và có đức tính tốt. Hơn nữa, tôi không biết những con hạc rủ tôi đi trộm đồ của ông.”
“Mày có thể là một con chim tốt”. – Bác nông dân trả lời, “nhưng tao đã bắt được mày cùng với lũ hạc định trộm hạt giống của tao. Mày với chúng sẽ phải chịu chung hình phạt.”
Thông qua truyện ngụ ngôn cho thai nhi này, bài học rút ra là: “Bạn sẽ bị đánh giá thông qua những người bạn của bạn.”
Ngỗng đẻ trứng vàng
Ngày xưa, có một người nông dân sở hữu một con ngỗng biết đẻ trứng vàng. Vì mỗi lần người nông dân đến thăm, nó đều đẻ một quả trứng bằng vàng rất đẹp, sáng lấp lánh.
Người nông dân mang trứng ra chợ bán và trở nên giàu có một cách nhanh chóng. Nhưng chẳng được bao lâu, người nông dân mất kiên nhẫn với con ngỗng vì mỗi ngày nó chỉ đẻ một quả. Người nông dân không thể giàu lên nhanh hơn nữa.
Khi lòng tham ngày một lớn dần, người nông dân đã nảy ra ý định lấy hết tất cả số trứng vàng của con ngỗng bằng cách giết nó và mổ bụng. Thật tiếc, bên trong bụng con ngỗng không có quả trứng vàng nào cả. Và con ngỗng biết đẻ trứng vàng của anh ta đã chết.
Con cáo và chùm nho
Một ngày nọ, có một con Cáo tìm thấy một chùm nho chín mọng dọc theo cành cây. Những quả nho chín đến độ sắp vỡ ra vì nhiều nước. Miệng Cáo chảy nước miếng, mắt nhìn chằm chằm vào chùm nho một cách thèm thuồng.
Cáo quyết định nhảy lên hái cho bằng được. Lần thứ nhất, nó nhảy lên và cách chùm nho một quãng khá xa. Vì vậy, nó quyết định lùi lại mấy bước, lấy đà và nhảy lên lần nữa. Vì giàn nho quá cao nên nó trượt chân té một cú rất đau. Cáo nhất định không bỏ cuộc. Nó quyết định nhảy lên một lần nữa, một lần nữa nhưng vô ích.
Nó ngồi xuống rồi nhìn chùm nho một cách khinh bỉ: “Ngốc thật. Việc gì mình phải cố gắng vì một chùm nho chua như vậy. Liệu có đáng không?"
Và rồi, nó bước đi một cách rầu rĩ.
Thỏ con thích nói dối
Thỏ con có tính nghịch ngợm, thường hay gạt mọi người. Bạn bè khuyên hoài nhưng vẫn không chừa.
Hôm nọ, Thỏ vào rừng tìm hạt dẻ nhưng không có, định bày trò lừa gạt mọi người cho vui. Thỏ giả vờ hớt hãi chạy ào ra la lớn: “Bà con ơi! Cứu! Cứu cháu! Sói ăn thịt cháu kìa!”
Mọi người nghe vậy liền chụp lấy cuốc, cào, chạy vào trong để vây bắt Sói. Nhưng chẳng thấy Sói đâu mà chỉ thấy Thỏ cười toe toét, trêu chọc mọi người bị mắc lừa. Tin đến tai Sói, hắn tức tối bảo rằng: “Đã vậy tao sẽ thịt mày cho chừa thói khoác lác”. Vài hôm sau, Sói gặp Thỏ đang lang thang trong rừng liền nhào đến tóm gọn. Thỏ kêu cứu thảm thiết nhưng chẳng ai đến cứu vì cứ tưởng là Thỏ gạt mình như trước. May cho Thỏ lúc đó, có bác Gấu đi tiệc về ngang qua, tống cho Sói một đấm để cứu Thỏ. Bác khuyên Thỏ từ nay đừng gạt người khác mà có ngày hại mình. Thỏ hối hận và hứa sẽ nghe lời bác.
Sóc và Thỏ
Một ngày nắng đẹp, chú Sóc đi dạo trên bờ sông và thấy bên kia sông có một chú Thỏ cũng đang đi dạo chơi.
Sóc tinh nghịch, nhặt một viên sỏi ném về phía Thỏ. Viên sỏi rơi xuống nước gần nơi Thỏ đứng làm nước bắn lên tung tóe vào mặt và người Thỏ.
Chú Thỏ giận quá, cúi đầu nhặt viên đá ném trả lại bên Sóc. Đá cũng rơi xuống nước và sóc cũng bị ướt như Thỏ.
Lần này đến lượt Sóc tức giận. Sóc lượm một viên sỏi lớn hơn và ném qua bên Thỏ. Cứ thế, chú Sóc và chú Thỏ ném qua ném lại tới khi cả hai cùng mệt nhoài. Sau cùng, Sóc nói với Thỏ:
– Thôi chúng ta đừng ném nhau nữa nhé? Nếu cứ ném như vậy lỡ mà ném vào đầu hoặc vào trán thì đau lắm đấy!
Thỏ chạy qua cầu và chìa tay ra nói:
– Vậy thì mình làm bạn với nhau nhé! Chúng ta cùng nhau đi tắm nắng và xem hoa thì vui lắm bạn nhỉ?
Chú Sóc và chú Thỏ cầm tay nhau vừa đi,vừa hát thật là vui ghế.
Ếch ngồi đáy giếng
Ở một cái giếng nọ có một con ếch sống lâu năm dưới đáy giếng, xung quanh nó chỉ toàn là những con nhái, ốc, cua bé nhỏ. Ở dưới đáy giếng nhìn lên trời, chú ếch chỉ có thể thấy được một khoảng trời rất bé như cái vung vậy.
Mỗi lần ếch cất tiếng kêu ồm ộp đều làm các con vật khác trong giếng hoảng sợ nên ếch huênh hoang tự coi mình là chúa tể. Nó đã nghĩ thầm trong đầu rằng: “Tất cả vũ trụ chỉ có như thế, trời bé bằng vung”.
Vì có suy nghĩ như thế nên nó cứ nhìn lên bầu trời bé xíu ấy và nghĩ nó thì oai phong giống như một vị chúa tể. Ngày nào cũng thấy như vậy nên nó đã khẳng định bầu trời chỉ to bằng cái vung mà thôi.
Và rồi một năm trời mưa rất to làm nước trong giếng đầy lên tràn bờ đưa ếch lên miệng giếng. Vẫn quen thói cũ nên ếch câng câng nhìn lên trời. Một điều bất ngờ đập vào mắt ếch chính là nó bỗng thấy cả một bầu trời rộng lớn gấp nhiều lần so với bầu trời bé như vung mà nó vẫn thấy khi ở bên dưới đáy giếng.
Ếch không tin vào mắt mình và cảm thấy rất bực bội vì điều đó. Nó đã cất tiếng kêu ồm ộp để ra oai, ếch hi vọng sau những tiếng kêu của mình mọi thứ sẽ phải trở lại như ban đầu.
Thế nhưng hiển nhiên là sau tiếng kêu của ếch mọi thứ vẫn vậy, bầu trời to lớn vẫn là bầu trời to lớn. Ếch càng lấy làm lạ và bực bội hơn nữa nên mải nhìn lên bầu trời không thèm để ý đến xung quanh nên nó đã bị một chú trâu đi ngang qua đó dẫm chết.
Hai con dê qua cầu
Ngày xưa có một con dê đang ăn cỏ trên đoạn dốc đầy cỏ của ngọn đồi gần một con suối. Nó quyết định thưởng thức mùi vị cỏ trên ngọn đồi bên kia. Một lối đi hẹp dài được làm như một chiếc cầu bắc ngang qua con suối. Trong khi đang vượt qua cái cầu, nó nhìn thấy một con dê khác đang đến từ đồi bên kia. Cái cầu quá nhỏ chỉ đủ cho một con đi qua mà thôi.
Con dê thứ nhất nói với con dê kia:
- Để tôi qua cầu trước
- Cậu để tôi qua trước
Chúng đã bắt đầu dọa nhau và cuối cùng có một cuộc ẩu đả khủng khiếp khiến cả 2 con dê bị thương và đều ngã xuống dòng suối.
Những con dê khác gặm cỏ trên ngọn đồi đã nhìn cảnh tượng đó và rút được một bài học. Vài ngày sau, hai con dê khác cũng gặp chuyện như vậy. Chúng cũng gặp nhau trên chiếc cầu đó và không thể đi qua cầu được.
Một con dê nói với con dê kia:
- Tôi sẽ ngồi xuống và bạn có thể bước qua người tôi.Cảm ơn bạn nha! Lần sau, mình sẽ ngồi xuống và để bạn bước qua trước.
Do đó, chúng đều vượt qua chiếc cầu an toàn…
Truyện thai giáo tiếng anh
‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾‾
Tên truyện |
Tiếng Anh |
Bản dịch |
THE HARE AND THE TORTOISE (Thỏ và Rùa) |
There was once a hare who was friends with a tortoise. One day, he challenged the tortoise to a race. Seeing how slow the tortoise was going, the hare thought he'd win this easily. So he took a nap while the tortoise kept on going. When the hare woke up, he saw that the tortoise was already at the finish line. Much to his chagrin, the tortoise won the race while he was busy sleeping. |
Ngày xưa có một chú thỏ rừng làm bạn với một chú rùa. Một ngày nọ, thỏ thách thức rùa tham gia mộ cuộc chạy đua. Nhìn thấy rùa đi rất chậm, thỏ rừng nghĩ rằng nó sẽ dễ dàng giành chiến thắng. Thế là Thỏ chủ quan đuổi hoa bắt bướm sau đó chợp mắt ngủ. Thỏ nghĩ rằng: Dù mình có ngủ dậy thì rùa vẫn chưa tới đích được". Trong khi con rùa cứ tiếp tục cần mẫn, cặm cụi đi. Khi thỏ rừng tỉnh dậy, nó thấy rùa đã về đích từ khi nào. Trước sự thất vọng của mình, rùa đã chiến thắng cuộc đua trong khi thỏ đang mải bận ngủ. |
THE THIRSTY CROW (Con quạ khát nước) |
After flying a long distance, a thirsty crow was wandering the forest in search of water. Finally, he saw a pot half-filled with water. He tried to drink from it but his beak wasn’t long enough to reach the water inside. He then saw pebbles on the ground and one by one, he put them in the pot until the water rose to the brim. The crow then hastily drank from it and quenched his thirst. |
Sau khi bay một quãng đường dài, con quạ khát nước đi lang thang trong rừng để tìm nước uống. Cuối cùng, nó tìm thấy một cái lọ chứa đầy một nửa nước. Nó cố gắng uống nước nhưng mỏ của nó không đủ dài để chạm tới nước dưới đáy lọ. Nhanh trí, nó tìm thấy những viên sỏi trên mặt đất, nó nhặt từng viên thả vào lọ nước cho đến khi nước trong lọ dâng lên đến miệng. Lúc này nó đã có thể uống được nước trong lọ để làm dịu cơn khát của mình. |
THE DOG AND THE BONE (Chú chó và khúc xương) |
Once there was a dog who wandered the streets night and day in search of food. One day, he found a big juicy bone and he immediately grabbed it between his mouth and took it home. On his way home, he crossed a river and saw another dog who also had a bone in its mouth. He wanted that bone for himself too. But as he opened his mouth, the bone he was biting fell into the river and sank. That night, he went home hungry. |
Ngày xưa có một con chó đi lang thang cả ngày lẫn đêm trên đường phố để kiếm thức ăn. Một ngày nọ, nó tìm thấy một khúc xương lớn, nó lập tức ngậm nó vào miệng và mang về nhà. Trên đường về nhà, nó băng qua một con sông và nhìn thấy một con chó khác ở dưới sông cũng đang ngậm một khúc xương trong miệng. Nó tham lam muốn lấy cả khúc xương đó cho mình. Nhưng khi nó vừa mở miệng, khúc xương mà nó đang ngậm rơi xuống sông và chìm xuống. Đêm đó, nó trở về nhà với cái bụng đói. |
LAZY JOHN (Cậu bé lười biếng) |
There was a boy named John who was so lazy, he couldn’t even bother to change his clothes. One day, he saw that the apple tree in their yard was full of fruits. He wanted to eat some apples but he was too lazy to climb the tree and take the fruits. So he lay down underneath the tree and waited for the fruits to fall off. John waited and waited until he was very hungry but the apples never fell. |
Có một cậu bé tên John rất lười biếng, cậu thậm chí không buồn thay quần áo. Một hôm, cậu thấy cây táo trong sân nhà trĩu quả. Cậu muốn ăn nhưng lại quá lười biếng để trèo lên cây và hái táo. Thế là John quyết định nằm dưới gốc cây và đợi táo rụng. John đợi mãi đợi mãi cho đến khi bụng đã quá đói nhưng chẳng có quả táo nào rụng cả. |
WHO’S BROKEN A WINDOW? (Ai làm vỡ kính cửa sổ đấy?) |
Billy and Bobby were small boys. They were brothers, and they often fight with each other. Last Saturday their mother said to them, “I’m going to cook our lunch now. Go out and play in the garden… and be good”. “Yes, Mummy”, the two boys answered and they went out. They played for half an hour, and then Billy ran into the kitchen. “Mummy”, he said, “Bobby’s broken a window in Mrs. Allen’s house”. Mrs. Allen was one of their neighbors. He’s a bad boy”, his mother said, “How did he break it?”. |
Billy và Bobby là những cậu bé nhỏ tuổi. Chúng là anh em và thường gây gổ với nhau. Thứ Bảy tuần trước, mẹ của chúng nói rằng: “Bây giờ mẹ sẽ đi nấu bữa trưa. Các con hãy đi ra ngoài vườn và chơi ngoan nhé!”. “Vâng, thưa mẹ”, hai cậu bé trả lời và đi ra ngoài. Hai anh em chơi được nửa giờ thì Billy chạy vào bếp. “Mẹ ơi, Bobby đã làm vỡ cửa sổ nhà bà Allen”. Bà Allen là một trong những người hàng xóm của họ. “Nó là một cậu bé hư”, mẹ Billy nói. “Bobby đã làm như thế nào mà phá vỡ được cửa sổ vậy?”. |
FRIENDSHIP IS A STRONG WEAPON (Tình bạn là vũ khí mạnh mẽ nhất) |
It was a hot summer. A lion went to a pool to drink water. Just then a pig also came there to quench his thirst. Both of them wanted to drink first. They looked at each other with blood-shot eyes and attacked each other with so much anger that soon they started bleeding. Feeling tired, both stopped for a while to be fresh. Suddenly, they heard the screams of vultures. They saw that a large number of vultures were looking at them with longing eyes. In no time, both the beasts understood that the vultures were waiting for one of them to be killed by the other so that they might feed on his dead body. So both of them became friends, quenched their thirst, and went away. Thus, their friendship saved their lives. |
Đó là vào mùa hè nóng bức. Một con sư tử đi ra hồ để uống nước. Ngay lúc đó một con lợn cũng đến để giải khát. Cả hai đều muốn uống trước. Chúng nhìn nhau với đôi mắt đỏ ngầu và tấn công nhau một cách giận dữ đến nỗi chẳng mấy chốc cả hai bắt đầu chảy máu. Cảm thấy mệt mỏi, hai con vật dừng lại một lúc để nghỉ. Đột nhiên, chúng nghe thấy tiếng kêu của lũ kền kền. Hóa ra có một lũ kền kền đang nhìn sư tử và lợn với vẻ thèm khát. Ngay lập tức, cả hai con thú đều hiểu rằng lũ kền kền đang đợi một con bị con kia giết để ăn xác chết của nó. Thế là cả hai trở thành bạn bè, uống nước và rời đi. Cuối cùng, chính tình bạn đã cứu sống chúng. |
Đừng quên lưu lại những mẩu truyện thai giáo hay mà Vinlac đã tổng hợp và chia sẻ để thực hành thai giáo cùng con yêu mỗi ngày các mẹ nhé. Theo dõi Vinlac để biết thêm nhiều thông tin hữu ích về chăm sóc mẹ và bé, sẵn sàng cho một hành trình mới của bé và cả gia đình!